Rào cản pháp lý trong huy động vốn không qua tổ chức tín dụng của doanh nghiệp khởi nghiệp
Vốn là toàn bộ tiền và các tài sản khác có thể định giá được bằng tiền được đầu tư vào một quá trình sản xuất kinh doanh của một chủ thể kinh doanh. Vốn là một phạm trù kinh tế chiếm vị trí quan trọng trong hệ thống lý luận và thực tế của mọi nền kinh tế. Khái niệm vốn không bất biến mà nó thay đổi thích ứng ở mỗi thời kỳ phát triển của xã hội. Vốn bao gồm các yếu tố vật chất, kiến thức và năng lực tổ chức sản xuất, tồn tại dưới nhiều hình thức như tiền, giấy tờ có giá, vật tư kỹ thuật, đất đai, tri thức khoa học. Vốn có thể chuyển từ trạng thái động (đưa vào kinh doanh) hoặc trạng thái tĩnh (các nguồn dự trữ, lãi chưa chia), khi đó chúng có thể được gọi với tên gọi khác là “nguồn tài chính”. Tuy nhiên, cần chỉ ra rằng việc nhận diện vốn và nguồn tài chính trong doanh nghiệp chỉ có ý nghĩa tương đối vì ngay lập tức các nguồn tài chính có thể chuyển vào kinh doanh, tức là chuyển thành vốn. Vì vậy, trong bài viết này, việc nghiên cứu nguồn lực về vốn và nguồn lực tài chính có giá trị tương đồng.
Để tiến hành hoạt động sản xuất kinh doanh, chủ đầu tư (chủ doanh nghiệp) cần có nhiều nguồn lực khác nhau, trong đó nguồn lực tài chính là nhân tố quan trọng, then chốt. Qua bài viết “Rào cản pháp lý trong huy động vốn không qua tổ chức tín dụng của doanh nghiệp khởi nghiệp” đăng tải trên ấn phẩm 200 trang “Nhận diện rào cản pháp lý đối với hoạt động khởi nghiệp” năm 2019 của Tạp chí Dân chủ và Pháp luật, PGS.TS. Phạm Thị Giang Thu đã tổng hợp, khái quát các quy định của pháp luật Việt Nam trong lĩnh vực huy động vốn của doanh nghiệp, đồng thời, tác giả cũng đề cập tới những vấn đề cơ bản về doanh nghiệp khởi nghiệp và pháp luật điều chỉnh việc tiếp cận vốn của doanh nghiệp khởi nghiệp, nhận diện các rào cản pháp lý về huy động vốn không qua tổ chức tín dụng của các chủ thể khởi nghiệp và đề xuất các giải pháp trong xây dựng và thực thi pháp luật liên quan đến huy động vốn không qua tổ chức tín dụng của các chủ thể khởi nghiệp.